Saturday, October 31, 2015

Mùa đông thứ hai xa Hà Nội.



Mình không phải không thích lạnh, mà là không thích sự chây ì của chính mình khi trời lạnh. Nhớ những sáng 7h dậy vén rèm nhìn ra một bầu trời xám xịt, gió đay nghiến từng cơn qua cửa sổ mà nản. Ngày bắt đầu từ 11h trở đi, nên cộc lốc và gấp gáp. Mình chả bao giờ làm được cái gì nên hồn vào những sáng mùa đông.

Tiếp nữa, mùa lạnh mình không có quần áo đẹp, nếu đẹp thì không ấm, nếu ấm thì khó đẹp, nên hoặc là đẹp nhưng dễ ốm, hoặc là ấm nhưng mà ục ịch béo xấu. Càng có lí do để không ra ngoài đường! 

Hà Nội có nhiều kiểu rét, có kiểu đáng yêu, như cái rét của sáng sớm mùa hạ. Tầm 5h dậy đi tè, nắng mới lên chưa kịp kéo cho sương tan đi, khiến đứa nào cũng rùng mình khi đặt mông xuống bệ xí. Nhưng cái rùng mình đấy dễ chịu hơn tỉ lần cái cảm giác rùng mình khi đặt mông xuống bệ xí mùa đông. Bao nhiêu năng lượng như thể bị kéo tuột ra ngoài :)) 

Và mùa đông thì hay làm mình béo. Đường phố Hà Nội nhộn nhịp hơn vào mùa đông, nhất là các buổi tối. Quà Hà Nội mùa đông kể ra thì vô vàn, bánh khúc, quẩy nóng, bánh tiêu, chè trôi tàu... Các thức này có quanh năm, nhưng ăn vào mùa khác thì vô duyên tợn. Kiểu như mùa xuân thì ăn bánh mứt, mùa hè ăn chè, mùa thu ăn cốm, còn mùa đông, ăn tất cả mọi thứ. Ôi chao mùa đông!!! 

Hai cái lợi duy nhất của mùa đông mà mình đúc kết ra là da dẻ, tóc tai sẽ đẹp. Ở một đất nước nhiệt đới độ ẩm cao quanh năm thì mái tóc nhẹ nhàng bay bay trong gió hay một làn da hơi hanh hao là chuyện gần như không tưởng. Mấy năm mình dậy thì, mùa hè nào cũng là cả một cuộc chiến, mùa đông là khoảng nghỉ hiếm hoi để mình có niềm tin là da mình sẽ có ngày được đẹp. Mình nhớ hồi tóc dài, tóc được giấu trong ngàn lớp áo mũ, chỉ đến khi nào đi ngủ mới xoã ra. Cái cảm giác lành lạnh khi từng lọn tóc đổ xuống vai xuống gáy đưa người ta vào giấc ngủ nhanh không tưởng. Dù chả có bàn tay nào vỗ về nơi đó.

Cái lợi thứ hai, đương nhiên là có cớ để có người yêu. Uh thì tay lạnh, cần có bàn tay khác nắm vào, lưng lạnh, cần có một bộ ngực tựa vào, và uh thì nói chung chỗ nào cũng lạnh nên cần một tấm chăn 37 độ đầy đủ chức năng sưởi ấm, hát múa và đưa em đi chơi đi cho tiện. Được không, các người tình mùa đông? 

Ở đây, một hòn đảo chẳng bao giờ rét, thịt da trải qua 24 mùa đông Hà Nội tự nhiên thấy nhớ, chả cần ai dạy cũng biết là mùa đông đang về.





No comments:

Post a Comment